TRƯỜNG HOÀ BÌNH NGÀY ẤY
Bùi Công Thuấn
Cha Giám Đốc Lâm Quang Trọng, Cha Giám Học Nguyễn Chu Trinh
và thầy cô trường Hoà Bình năm 1970
Tôi về dạy ở truờng Trung Học Hoà Bình từ năm 1970. Hình ảnh thân quen
nhất với tôi là Cha Giám Học Nguyễn Chu Trinh ( Bây giờ là ĐGM giáo phận
Xuân Lộc ). Người mặc áo dài đen, đội chiếc nón Hướng Đạo , đi chiếc xe
vespa 50 , dáng rất nghiêm nhưng thanh thoát , rất cao cả nhưng
lại gần gũi thân thương. Giờ dạy cuả tôi liền với giờ dạy cuả Người. Cha
con gặp nhau hàng ngày . Tôi dạy môn Âm Nhạc, lúc nào lớp cũng sôi nổi
ca hát, chắc là làm phiền thầy cô ở phòng bên cạnh nhiều lắm. Nhưng học
trò trẻ con lại thích hát và lớp thì rất đông , biết làm sao. Lúc ấy
trường ấn hành những tập sách hát Ca Khúc Hoà Bình , vưà làm tài liệu học tập, vưà để sinh hoạt cộng đồng. Nếu bây giờ bạn nào còn giữ được, quả là một kỷ niệm thật quý giá.
Ngoài những giờ hát cộng đồng ồn ào, còn lại tất cả các giờ học
trường im phăng phắc. Học trò nín thở khi bất chợt thấy Cha Giám Học đi ở
ngoài hành lang. Người thường đi như vậy để quan sát việc học tập cuả
học sinh . Những cô cậu hay nghịch ngợm, nói chuyện thường là được ăn
roi mây. Trường luôn có sẵn roi mây cho thầy cô cầm xuống lớp. Ngày xưa
các cụ dạy “ hay chữ , dữ đòn “, có lẽ vì thế nhiều bạn học sinh
nghịch ngợm vẫn còn ấn tượng khó quên về thời trẻ con cuả mình. Đi học
trễ thế nào cũng ăn roi, nghịch ngợm, vô phép được thưởng thức món “ lươn xào lăn “ đậm đà hơn. Trường học phải có kỷ luật, kỷ luật càng nghiêm hiệu quả giáo dục càng cao.
Những đêm Văn Nghệ Hoà Bình
luôn là một sinh hoạt văn hoá sôi nổi cuả thị xã Long Khánh. Thường là
đêm 23/12 trước lễ Giáng Sinh , trường tổ chức văn nghệ, có sự đóng góp
tiết mục giao lưu cuả trường bạn. Đêm diễn được tổ chức trên thềm nhà
thờ Chính Toà Xuân lộc, như một sân khấu lộ thiên hoành tráng. Học sinh
Hoà Bình tha hồ muá hát trước hàng ngàn khán giả. Rạp hát Long Khánh lúc
ấy chẳng mấy khi chiếu phim, rạp ẩm thấp và hôi hám , vì thế những đêm
văn nghệ như vậy luôn tạo ra một không khí lễ hội hân hoan.
Tôi mới ra trường, lại được nhận vào dạy ở Hoà Bình thì thật là một
vinh dự. Tôi học được nhiều kinh nghiệm sư phạm ở những bậc đàn anh như
thầy Dậu, thầy Phước, Thầy Tùng, Thầy Trang, Thầy Minh, Thầy Khoan,
thấy Tước. Những kinh nghiệm ấy với một người mới chập chững vào nghề ,
thật là quý giá. Cha Giám Học ( ĐGM ) có biệt tài về tổ chức quản lý
giáo dục, về ứng xử nhân sự. Tôi đã học ở Ngài nhiều điều mà sau này,
khi làm Hiệu trưởng một trường Dân Lập tôi đã có cơ hội thể nghiệm. Hoà
Bình là nơi tôi đã trưởng thành lên, nơi tôi được nhiều đồng nghiệp và
học sinh yêu mến, và đặc biệt được Cha Giám Học ( ĐGM) nâng đỡ , yêu
thương tận tình. Cả quãng thời gian khó khăn sau này Người vẫn quan tâm
đến tôi.
Điều rất vui mừng là sau những tháng năm thăng trầm cuả lịch sử, Hoà
Bình đã có nhiều người con rất thành đạt. Điều đặc biệt vinh dự cho
những người con ấy là Cha Giám Học ngày xưa giờ đã là Đức Giám Mục giáo
phận Xuân Lộc. Chỉ trong một thời gian ngắn đựợc Chuá chọn vào cương vị
chăn dắt đàn chiên lớn , Đức Cha đã xây đựng được những công trình lớn
lao, làm vinh danh Chuá và mưu ích cho giáo hội cuả Người. Những người
con cuả Hoà Bình xưa không chỉ hãnh diện, tự hào về Đức Cha cuả mình mà
còn học tập được ở Người những bài học lớn về tinh thần phục vụ, về
những nỗ lực phi thường trong cuộc sống để làm sáng danh Chuá. Chúng ta
hằng cầu nguyện cho Ngài, và như thế, chúng ta luôn ở bên Ngài, như
những học trò nhỏ cuả Ngài ngày xưa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét